Những Đóa Hoa Không Tàn Úa - Chương 32
Một lát sau, Dũng quay lại cửa hàng, cũng mười một giờ rồi, anh về để đi ăn với Thủy. Thấy xe máy của Thắng để ở ngoài, Dũng biết là anh đã đến.
– Sao sáng nay tưởng ông bận?
Thắng quay ra nhìn Dũng rồi nói.
– Ngồi xuống đi.
– Chờ tôi lâu chưa? – Dũng nói rồi bước đến ngồi đối diện với Thắng.
– Cũng tầm nửa tiếng. Mày phá thằng Phong đúng không?
Thắng đanh giọng. Thắng tin là thế, bởi hôm đó Dũng đã đưa Hương đến gặp nhóm bạn. Dũng quen với rất nhiều người đẹp, thế nên việc tìm được cô gái đó để đưa đến chẳng phải là việc khó khăn gì với Dũng.
– Phá gì, tao chẳng phá gì ai cả.
– Mày… mày không nể tình anh em à Dũng? Sao mày lại đưa con Hương đến làm cái gì?
– Không phải Hương thì cũng chẳng thiếu gì người đẹp, thằng Phong không có bản lĩnh, chẳng sớm thì muộn cũng thế. Nó không xứng đáng với Thủy.
– Mày…
– Trưa rồi, tao đi ăn với Thủy đây.
Dũng nói rồi đứng dậy, mặc kệ gương mặt tức đỏ lên của Thắng. Dũng bước ra gian ngoài, kéo Thủy đi ăn trưa ở một quán cơm văn phòng gần đó. Sau bữa trưa ngon mắt ngon miệng, Dũng đưa Thủy đến một quán cà phê ngồi bệt ấm áp và khá riêng tư cho các đôi tình nhân.
Dũng ngồi cạnh Thủy, âu yếm quay sang hỏi Thủy.
– Em đã quen với công việc mới chưa?
– Em cũng đang sắp xếp để quen dần anh ạ…
Thủy khẽ nói, cúi xuống tránh ánh mắt Dũng. Bỗng, Dũng kéo Thủy lại gần, để đầu Thủy tựa vào vai anh. Thủy giật mình, nhưng chẳng phải Thủy cũng muốn mở lòng với Dũng sao, Thủy để yên bên Dũng. Tại sao Thủy không thấy vui, Thủy đòi hỏi quá phải không?
Thấy Thủy yên yên, Dũng quay sang khẽ thơm lên tóc Thủy, hít hà mùi tóc thơm thoang thoảng, anh thì thầm nhè nhẹ.
– Làm bạn gái anh nhé Thủy?
– …
– Em…
– Đừng từ chối anh có được không?
Giọng nói nhẹ nhàng âu yếm của Dũng thì thào bên tai Thủy làm Thủy bỗng xiêu lòng. Thủy khẽ gật đầu. Đôi mắt Dũng sáng lên, anh cúi xuống tìm môi Thủy. Bờ môi căng mọng ngọt ngào của Thủy đang mời gọi Dũng. Dũng nuốt nước bọt một cái rồi khẽ chạm vào môi Thủy. Nào ngờ, Thủy đẩy Dũng ra làm Dũng hơi thất vọng, nét mặt có chút sa sầm. Thủy áy náy:
– Em… em chưa quen… anh cho em thời gian có được không?
– Ở bên thằng Phong thì em có quen không?
Dũng cáu. Anh biết đã lỡ lời khi nước mắt Thủy bỗng tuôn rơi. Dũng giận mình khi nóng vội như thế, nhưng anh thực sự bực bội. Cô gái này quá lạnh lùng, anh đâu phải là người chưa từng trải trong tình trường, nhưng thái độ của Thủy thực sự xa cách, dù anh đã cố gắng kiên nhẫn từng chút một.
– Anh… anh xin lỗi.
– Không sao đâu anh… mình về thôi.
Thủy nói rồi lúng túng đứng dậy. Dũng bỗng kéo tay Thủy xuống, rồi anh ngấu nghiến hôn Thủy làm Thủy tròn mắt đẩy Dũng ra. Dũng… Dũng dám làm thế với Thủy sao? Thủy đập đập vào vai Dũng nhưng anh không chịu buông Thủy. Thủy vùng dậy, cố gắng thoát khỏi Dũng rồi bỏ chạy khỏi đó. Tim Thủy đập thình thình, nhưng không phải vì hạnh phúc mà vì Thủy hoảng sợ. Tại sao… có phải đàn ông yêu là sẽ thế không? Thủy chưa từng trải qua, nhưng như vậy thật là đáng sợ. Thủy bắt taxi quay về cửa hàng của Dũng, nét mặt tái xanh của Thủy làm mấy cô gái ở đó xì xào thắc mắc. Thủy biết phải làm sao đây, Thủy không muốn đối diện với Dũng, ít nhất lúc này Thủy không dám đối mặt.
Thủy ngồi lặng ở sô pha, môi cắn chặt. Thủy không yêu Dũng, thậm chí lúc này Thủy còn sợ anh. Thủy sẽ rời bỏ nơi này, dù trước mắt Thủy chưa biết tính sao, nhưng Thủy chỉ biết Thủy không muốn gần Dũng.
Thủy giật thót mình, Dũng đã quay lại. Nhưng, anh chỉ nhẹ nhàng nói với chút ăn năn.
– Thủy… em đừng giận anh nhé, chỉ là… anh quá yêu em thôi Thủy…
Nước mắt Thủy tuôn rơi, đến lúc này cảm giác sợ hãi trong Thủy mới được giải tỏa thì phải. Thủy quệt nước mắt.
– Em muốn nghỉ việc anh à.
– Tại sao? Em nghĩ lại đi Thủy, anh yêu em, người yêu nhau họ sẽ làm thế Thủy à.
Dũng nói rồi bước đến nắm tay Thủy van xin. Thủy lắc đầu, nhắm mắt lại.
– Nếu anh yêu em, anh sẽ tôn trọng suy nghĩ của em. Anh không yêu em như anh nghĩ đâu Dũng.
– …
Dũng im lặng. Anh biết giờ Thủy càng xa cách với anh hơn. Thủy giật tay Dũng ra rồi bước khỏi cửa hàng. Giờ Thủy rất mệt mỏi, Thủy thực lòng muốn được nghỉ ngơi.
*****
Sáu giờ tối, Thủy đang chuẩn bị chút đồ cho bữa tối đơn giản. Thường bữa tối Thủy chỉ ăn nhẹ, thế nên việc chuẩn bị không mất nhiều thời gian. Có tiếng gõ cửa, Thủy đoán là Dũng lại sang tìm Thủy, nhưng lúc này Thủy không muốn gặp Dũng, thế nên Thủy quyết định mặc kệ. Không ngờ, tiếng nói mà Thủy lúc nào cũng ưa thích ấy đang vang lên ngoài kia.
– Thủy, mở cửa cho tôi có được không?
Sếp Phong? Mà giờ Phong đâu còn là sếp của Thủy nữa. Anh đến tìm Thủy sao? Mấy ngày bận rộn làm Thủy cũng quên khuấy mất mình thích anh thế nào. Thủy cứ nghĩ sẽ chẳng còn cơ hội nào gặp Phong nữa, bởi Dũng không muốn điều này, Thủy cũng muốn quên anh. Vậy mà… anh vẫn đến đây sao?
Tim Thủy đang reo vui dù Thủy muốn ép mình không như vậy. Thủy hồi hộp bước ra gặp Phong.