Những Đóa Hoa Không Tàn Úa - Chương 44
– Anh… có chuyện gì vậy?
Thủy khẽ hỏi Phong khi anh vẫn ôm chặt Thủy. Thủy không muốn đẩy anh ra nên cứ để vậy, nhưng Phong buông Thủy ra ngay rồi theo Thủy vào nhà.
Phong ngồi xuống chiếc ghế bành đa năng của Thủy, chẳng còn chiếc ghế nào nữa nên Thủy cũng đành ngồi cạnh anh, ngay ở mép giường. Thủy với tay lên bàn rót cho Phong cốc trà sữa nóng mà Thủy vừa tự làm rồi lo lắng hỏi anh.
– Anh khỏe chưa mà đã ra ngoài? Em cũng định gọi điện hỏi thăm anh. Anh ở một mình như thế… em… thấy xung quanh hàng xóm cũng không có ai… không như em ở khu nhà này…
– …
– Em thương anh ở một mình sao?
Phong hỏi Thủy, đôi mắt anh ấm áp nhìn Thủy làm Thủy đỏ mặt. Thủy quay đi rồi khẽ gật đầu.
– Anh đã sống như thế từ rất lâu rồi. Từ khi anh có nhận thức. Anh luôn chỉ có một mình.
Thủy tròn mắt ngạc nhiên nhìn Phong. Phong vẫn cất giọng trầm trầm.
– Mẹ anh đã sớm bỏ rơi ba con anh, theo người tình. Bà ta không thương anh, chỉ vì anh không phải con của người bà ta thương.
Thủy xúc động nhìn gương mặt đẹp đẽ đang căm phẫn của Phong. Thì ra anh đã phải chịu đựng một tuổi thơ cô độc vậy sao?
– Sau khi ba anh quyết định ly hôn với bà ta, khi anh lên tám tuổi, ba đã cưới một người đàn bà để chăm sóc anh…
– Có phải…
Thủy lại tròn mắt nhìn Phong, có phải người đàn bà đó là mụ phù thủy độc ác mà bà nội Phong đã nhắc đến?
– Đúng, bà ta đã hành hạ anh, thường xuyên bỏ đói, thường xuyên đánh đập anh… bà ta hận ba anh, hận anh vì quá giống mẹ làm ba anh không thể nào quên được… Tuổi thơ của anh đã trôi qua như thế đó.
Thủy rưng rưng nước mắt lắng nghe Phong trải lòng. Anh đáng thương quá!
– Người vợ thứ ba của ba anh, người mà có thể em đã gặp trong đám tang bà nội, cô ta bằng tuổi anh.
Thủy gật gật đầu. Thủy nhớ ra cô gái xinh đẹp đó rồi.
– Em biết không, cô ta đã theo đuổi anh trong thời gian anh học đại học, rồi cô ta… chuyển hướng sang ba anh… Thật đáng ghê tởm!
Thủy trầm xuống nhìn vẻ mặt ghê tởm của Phong. Phong đã trải qua những ấn tượng xấu với phụ nữ như vậy, chẳng trách anh không muốn gần phụ nữ.
– Anh từng muốn em chia sẻ chuyện trước kia của em phải không? Chuyện xảy ra hồi em học năm thứ hai đại học, em… thầm mơ mộng anh thầy Toán cao cấp… con gái mà… hắn đẹp trai lại là thầy… con gái lớp em mê tít… em cứ nghĩ hắn cũng yêu em… vì hắn hay nhìn em… dịu dàng lắm… suốt hai năm như vậy… Rồi một ngày… hắn nhắn cho em một tin nhắn là hắn thích em… em đã sướng phát điên lên… không ngủ được suốt một tuần… suốt một tuần đấy anh hiểu không… em như ở trên mây ấy… rồi… hắn ta hẹn gặp em để…
Thủy chững lại, hít một hơi rồi tiếp tục.
– Hắn nói hắn chỉ có em thôi. Em hãy vào khách sạn với hắn. Nếu không thì giữa em và hắn không có gì hết.
Phong cũng sững lại vì những lời thổ lộ này của Thủy. Có khi nào đó là lần đầu tiên của Thủy? Nếu Thủy ngây thơ tin lời thằng khốn nạn đó thì anh cũng sẽ chẳng trách Thủy. Cái anh cần là trái tim của Thủy, là sự chân thành nơi Thủy. Phong chăm chú nhìn Thủy đang trong cơn xúc động tiếp lời.
– Em đã hẹn hắn cho em suy nghĩ ba ngày.
Phong nín thở chờ đợi Thủy “khai” thật.
– Anh biết không, em đã muốn đồng ý hắn, khi ấy hắn chính là giấc mơ của em, nhưng… khi em đến nơi hắn ở thì đúng lúc hắn… hắn đang bị mấy con bạn trong lớp em khóc lóc ầm ĩ vì bị hắn lừa… hắn bắt cá mấy tay liền… thật khủng khiếp…
Phong có chút thất vọng khi Thủy không thành thật với anh. Thủy không dám nói ra, mà có lẽ anh cũng chẳng là gì để Thủy phải nói ra. Nhưng, không sao cả. Đó đã là chuyện quá khứ, mà quá khứ thì đâu thể làm gì khác.
Thủy vẫn tiếp tục khi nước mắt Thủy khẽ lăn vì mối tình khốn khổ ấy.
– Em… lúc đó em thấy trời đất quay cuồng… thấy căm thù số phận… trong đầu em chỉ vang lên câu hỏi… tại sao tình cảm chân thành của mình lại gặp phải một gã sở khanh như thế… em đau đớn lắm… nhưng… em vẫn yêu hắn… vẫn rất khó để quên một ảo tưởng đẹp đẽ như hắn… cho đến khi…
Thủy chợt giật mình rồi dừng lại, cô đỏ mặt, không nói tiếp nữa. Phong mỉm cười nhìn sâu vào mắt Thủy chờ đợi.
– Đến khi nào?
Thủy lúng túng đỏ mặt, cô không muốn nói dối Phong nên im lặng. Bỗng, Phong tiến sát lại, môi lại chạm môi, tình yêu đầy đam mê lại bừng nở trong trái tim hai con người trẻ tuổi.
Phong đẩy Thủy nằm lên giường rồi đắm đuối hôn Thủy, những chiếc hôn sâu ướt át làm Thủy như chết chìm trong đó. Mơ màng trong những nụ hôn làm Thủy mất hết lý trí. Phong… Phong đang ở đây, anh đang hôn Thủy, không những hôn môi mà… anh…
Thủy biết phải làm sao? Phong mơn trớn xuống cổ, rồi những chiếc hôn theo cổ đi xuống dưới… Bàn tay anh đang xoa nắn Thủy…
Bỗng, Thủy co rúm người lại vì sợ hãi làm Phong giật mình tỉnh táo lại. Gương mặt anh lúc này đầy vẻ tà mị trong cơn mê tình, đối diện với vẻ mặt hốt hoảng của Thủy.