Những Đóa Hoa Không Tàn Úa - Chương 45 - Kết
– Anh Phong… em mong anh giữ khoảng cách với em!
Thủy vùng dậy, chỉnh trang lại áo, vuốt lại tóc rồi lạnh lùng nói với Phong. Phong có vẻ không để tâm đến thái độ này của Thủy, anh chỉ mỉm cười.
– Anh biết rồi, nhưng hình như có người thuận theo anh đấy chứ.
Thủy đỏ bừng mặt, người cũng nóng bừng bừng. Rõ ràng là Thủy cũng mê mệt Phong, cũng thả lỏng bản thân mà chìm đắm trong những nụ hôn triền miên không dứt của anh, vậy mà Thủy còn ra vẻ lạnh lùng làm bộ làm tịch thế này. Nhưng, Thủy đâu có quyền… Thủy lại tủi thân, rơm rớm nước mắt.
– Em… em không xứng với anh… Anh nên tìm người khác xứng đáng với anh hơn em.
Phong trầm xuống. Thủy vẫn từ chối anh. Có lẽ… những lời thằng Dũng nói là thật.
– Em muốn lấy Dũng thật hả Thủy?
– Em… vâng. – Thủy thở dài rồi hít một hơi. Nước mắt Thủy khẽ lăn.
Phong im lặng. Rồi anh lớn tiếng, thái độ anh lúc này là sự tức giận.
– Anh không chấp nhận. Thằng Dũng không phải là một đứa tốt đẹp gì đâu. Em lấy nó chắc chắn sẽ khổ đấy Thủy.
– …
– Em không yêu anh cũng được, nhưng anh không chấp nhận em lấy nó. Em đừng vì đã… lên giường với nó mà nhắm mắt đưa chân, không đáng phải thế đâu Thủy!
Phong chân thành khuyên, ánh mắt anh long lên nhìn Thủy. Thủy sững lại, mở to mắt nhìn Phong, vậy đúng là Phong đã biết chuyện. Dũng… hắn đã nói với Phong sao? Chuyện đã thế, Thủy cũng không cần phải giấu Phong nữa. Thủy sụt sịt.
– Dũng… hắn đã lừa em. Hắn bỏ thuốc mê em rồi… hắn cưỡng hiếp em. Em… đã không còn trong sạch nữa rồi… Em… không xứng đáng với anh…
Phong rụng rời, mặt anh tối đen lại khi vừa nghe dứt câu. Có chuyện đó sao? Thằng Dũng, nó dám làm thế với Thủy?
Phong đứng bật dậy, nghiến chặt răng, gân trán anh nổi lên. Anh bước khỏi giường. Thủy vội kéo tay anh.
– Anh… anh đi đâu thế?
– Anh phải cho nó một trận, thằng khốn kiếp. Anh không ngờ nó lại đốn mạt đến thế!
– Đừng… dù sao mọi chuyện đã thế, anh đánh hắn cũng chẳng có ích gì, người khác biết chuyện thì em…
Phong quay lại, nhìn Thủy run rẩy sợ hãi, mặt mũi tái mét mà lòng anh dâng lên niềm xót thương vô hạn. Tội nghiệp Thủy của anh!
Phong vội ôm Thủy vào lòng, mong sao hơi ấm của mình có thể xoa dịu tổn thương trong Thủy. Anh hôn lên đôi mắt nhòa lệ của Thủy.
– Đừng nghĩ gì hết, em luôn trong sạch, em là cô gái trong sạch nhất mà anh biết!
Đến lúc này, Thủy mới hiểu mình đã phải chịu đựng nhiều đến thế nào, bởi vừa nghe câu nói đầy yêu thương cùng trân trọng của Phong, nước mắt Thủy tuôn rơi. Thủy khóc như một đứa trẻ, khóc không ngừng vì vừa tủi thân lại vừa hạnh phúc. Phong không chê Thủy. Thủy biết phải làm sao trước hạnh phúc quá lớn này?
Thủy gật gật đầu, vừa khóc vừa nói.
– Em… anh không chê em à Phong?
Phong đưa hai tay lau nước mắt trên má Thủy, dịu dàng nói.
– Ngốc, anh chỉ lo em yêu Dũng mà chê anh thôi.
– Thật hả anh?
– Tất nhiên. Em không biết anh đã đau đớn thế nào khi nghĩ em yêu Dũng đâu. Nếu chỉ vì nó làm hại em thì với anh… chỉ là nỗi hận thằng chó chết đó… dám làm tổn thương em…
Phong lại gằn giọng khi nhắc đến nỗi đau của Thủy. Thủy chẳng còn biết gì hơn ngoài biết ơn Phong. Anh không những không chê Thủy mà còn cùng nỗi căm giận như Thủy. Thủy còn có may mắn nào hơn?
– Em không cần nghĩ gì hết, chuyện đó không phải lỗi của em… nghe rõ không?
Thủy mỉm cười, gật gật đầu với Phong, những giọt lệ hạnh phúc khẽ lăn từ đôi mắt long lanh ngời sáng.
– Em… em nghe rồi. Cảm ơn anh.
– Ngốc nghếch. Ai cho em cảm ơn. Anh mới là người cần phải cảm ơn em. Cảm ơn em vì đã nói ra chuyện này.
– …
– Làm bạn gái anh nhé Thủy!
Thủy còn có thể nào từ chối Phong?
Thủy nhắm mắt lại, mỉm cười gật đầu ưng thuận trước ánh mắt tha thiết chờ đợi rồi ngập tràn hạnh phúc của Phong. Vậy là Thủy đã chấp nhận ở bên anh, anh còn mong muốn nào hơn? Cô gái mà khó khăn lắm anh mới vượt qua được nỗi sợ hãi của bản thân để đón cô ấy vào trái tim anh, cuối cùng cô ấy cũng đã chấp nhận anh. Tương lai có cô ấy, chắc chắn con đường phía trước của anh sẽ luôn ấm áp, anh tin vào điều đó…
Phong ôm Thủy vào lòng, hai trái tim giờ đã cùng chung nhịp đập làm cả hai đều lâng lâng hạnh phúc. Phong lại tìm môi Thủy, nụ hôn giờ không còn là nỗi e dè lo từ chối nữa mà là sự đường hoàng làm Phong càng tự tin mơn trớn đôi môi đỏ mọng ngọt ngào của Thủy. Thủy cũng chờ đợi Phong, cũng hòa theo hơi thở nồng nàn của anh, sẵn sàng chấp nhận anh. Thủy không có gì phải tiếc anh, mà… Thủy chẳng còn gì để tiếc. Thủy nghĩ thế nên thả lỏng bản thân để Phong tự do bày tỏ tình cảm.
Phong dường như hiểu sự ưng thuận của Thủy, sau một hồi thỏa cơn thèm khát bị kìm nén bằng những nụ hôn cuồng nhiệt, anh khẽ hôn xương quai xanh của Thủy rồi mỉm cười, vươn người lên đối diện với gương mặt xấu hổ đỏ bừng của Thủy. Thấy Phong không tiếp tục, Thủy vừa ngạc nhiên vừa ngượng ngùng.
– Em… nhiệt tình quá à anh?
– Em đừng tự coi thường bản thân mình.
Phong dịu dàng nhìn vào đôi mắt đầy lo âu của Thủy làm Thủy xấu hổ quay đi. Bỗng, Thủy thấy giận thái độ này của Phong.
– Hay anh chê em không sạch, anh không muốn…
– Anh là đàn ông mà. Nhưng… anh muốn trân trọng người phụ nữ của mình.
Phong nghĩ vậy sao? Thủy đỏ mặt gật đầu nhìn anh đầy cảm động.
– Mình đi ăn gì đó nhé, bảy giờ rồi.
Phong đỡ Thủy dậy rồi đề xuất. Thủy đương nhiên cũng đói rồi, hơn nữa dạ dày của Thủy chẳng bao giờ ngoan khi đói, nên là Thủy đồng ý ngay.
Đôi bạn nắm tay nhau đi dạo trong cơn gió cuối mùa buốt lạnh, nhưng sao lúc này chẳng ai thấy lạnh, có lẽ là vì tình yêu ngập tràn trái tim đang sưởi ấm họ, hai con người trẻ tuổi cô độc lần đầu tiên trong đời yêu và được yêu. Tình yêu làm rạng ngời gương mặt, ánh mắt, nụ cười hai bạn. Tình yêu đôi lứa ngọt ngào đi cùng sự trân trọng và niềm tin vào một tương lai tươi sáng bên nhau ấy làm cả hai đều thầm cảm ơn số phận đã may mắn cho họ được bên nhau.
Thủy mỉm cười ngước nhìn Phong, lòng miên man nhớ lại mọi chuyện từ ngày đầu gặp anh. Hiểu lầm và hóa giải. Ghét cùng cực rồi yêu đến nghẹn lòng. Những điều đã qua như những hạt mưa mùa xuân, nhẹ nhàng nuôi dưỡng bông hoa tình yêu trong Thủy và Phong, làm hai trái tim tưởng chừng khô héo bỗng vươn lên mạnh mẽ rồi bung nở. Được ở bên nhau, yêu thương và tin tưởng, chắc chắn rằng những đóa hoa tình yêu ấy sẽ không bao giờ tàn úa.
KẾT THÚC.
Kết thúc chính văn. Truyện còn 02 ngoại truyện phía sau :*